ĐO LƯỜNG GIÁ TRỊ THƯƠNG HIỆU ĐỊA PHƯƠNG DƯỚI GÓC NHÌN CỦA KHÁCH DU LỊCH: TRƯỜNG HỢP NGHIÊN CỨU TỈNH VĨNH LONG

Nguyễn Văn Hiến1, Nguyễn Thị Hồng Nguyệt2
1 Trường ĐH Tài chính – Marketing
2 Trường ĐH Tài nguyên – Môi trường TP. Hồ Chí Minh

Nội dung chính của bài viết

Tóm tắt

Bài viết này nhằm đo lường mô hình giá trị thương hiệu cho một vùng/ địa phương/ lãnh thổ cụ thể là tỉnh Vĩnh Long dưới góc nhìn của khách du lịch. Mô hình nghiên cứu bao gồm bốn thành phần nhận biết thương hiệu, liên tưởng thương hiệu, chất lượng cảm nhận và lòng trung thành thương hiệu. Mẫu nghiên cứu là 150 khách du lịch đã từng đến Vĩnh Long. Dữ liệu nghiên cứu được phỏng vấn trực tiếp khách du lịch thông qua bảng câu hỏi. Phương pháp phân tích mô hình cấu trúc tuyến tính (SEM) được sử dụng để kiểm định thang đo và mô hình nghiên cứu. Kết quả nghiên cứu cho thấy chất lượng cảm nhận và liên tưởng thương hiệu có ảnh hưởng đến lòng trung thành thương hiệu, tuy nhiên nhận biết thương hiệu lại không có tác động đến liên tưởng thương hiệu và lòng trung thành thương hiệu.

Chi tiết bài viết

Tài liệu tham khảo

Aaker, D.A. (1991), Managing Brand Equity, New York: The Free Press, NY.
Ambler T & Styles C.(1996), Brand development versus new product development: towards a process model of extension. Marketing Intelligence & Planning, 14 (7): 10-9.
Atilgan, E., Aksoy, S., & Akinci, S., and Kaynak, E., 2005. Determinants of the brand equity: A verification approach in the beverage industry in Turkey, Marketing Intelligence and Planning, 23(3), 237-248.
Bennett PD (ed)., 1995. Dictionary of Marketing Terms, 2nd ed, Chicago III: American Marketing Association.
Biel, A.L., 1997. Discovering brand magic:The hardness of the softer side of branding, International Journal of Advertising, 16 (3): 199-210.
Cobb-Walgren, C. J., Ruble C.A., & Donthu, N. (1995), Brand equity, brand
preference, and purchase intent. Journal of Advertising, 24 (3), 25-40.
Davis S., 2002. Implementing your BAM Strategy: 11 steps to making your brand a more valuable business assest. Journal of Consumer Marketing, 19(6): 503-13.
Davis, S., & Doughlass, D. (1995), Holistic approach to brand equity management, Marketing News, 29(2), 4-5.
Dawa, N. (1999), Perceived quality. In P.E. Earl and S.Kemp (Eds) The Elgar Companion to Consumer Research and Economic Psychology, Northampton, MA: Edward Elgar.
Górska-Warsewicz, H. (2020). Factors Determining City Brand Equity—A Systematic Literature Review. Sustainability, 12(19), 7858.
Hankinson G & Cowking P, (1996), The Reality of Global Brands. London: McGraw-Hill.
Hassan, H., & Rahman, M. S. (2013). The Value of National Brand and Local Brand. Journal of Basic and Applied Scientific Research, 3(3), 784-786..
Keller, K.L., 1993. “Conceptualizing measuring and managing customer-based brand equity’. Journal of Marketing, 57: 1-22.
Keller, K.L., 2000. “The brand report card”. Harvard Business Review, 78(1): 147-55.
Keller, K.L. (2003), Strategic Brand Management: Building, Measuring and Managing Brand Equity, 2nd ed., Prentice-Hall, Pearson Education, Inc., Upper Saddle River, New Jersey.
Kotler, P., Haider, D. and Rein, I. (1993), Marketing Places. Attracting Investment, Industry and Tourism to Cities, States, and Nations. Maxwell Macmillan Int, New York.
Jung, J., & Sung, E. Y. (2008), Consumer-based brand equity: Comparisons among Americans and South Koreans in the USA and South Koreans in Korea. Journal of Fashion Marketing and Management, Vol. 2, No. 1, pp. 24 – 35.
Kotler, P., and Keller, K. L. (2006), Marketing Management. 12th ed, Upper Saddle River, New Jersey, Pearson Prentice Hall.
Lassar, W., Mittal, B. & Sharma, A., 1995. Measuring customer-based brand equity. The Journal of Consumer Marketing, 12(4): 11-19.